ngoảnh lại thấy hoa nở
Quân vừa kể vừa cười khoái chí như mới dành được cái kẹo mút từ tay An. An biết ngay mà, nó cảm thấy điều ấy từ lúc Linh mới chuyển vô lớp nó, Linh dễ thương, dáng người mi nhon, giọng nói nhẹ nhàng, học lại cũng khá, đâu như cái đứa người thì tròn tròn, mái tóc quoăn nhìn như bà già đau khổ, mồm
Mỗi một ngày trôi qua, ngoảnh lại mới thấy cuộc đời mình đang dần rút lại, sinh mệnh con người như vòng tròn chỉ còn một vài bước nữa thôi… vài bước nữa thôi là chạm điểm bắt đầu. - Mình sẽ viết tiếp, tại nơi này, vào ngày những chớm hoa vàng nở trên
Thầy nghiêm quá, ít khi thấy nở một nụ cười. Tôi nghĩ bụng : "Hôm nay mới là ngày đầu, còn mười tháng nữa mới đến nghỉ hè. Bất đồ, thầy ngoảnh lại bắt gặp, anh chàng vội ngồi ngay xuống cúi đầu đợi phạt. Nhưng ông Perbôni sẽ đập vào vai anh học trò dại
Anh ta lại cười, lúc nào anh ta cũng cười, Khanh căm ghét nụ cười trên gương mặt của anh ta. Cô nhìn Lâm với ánh mắt lạnh hơn: - Anh giữ lại nhé. Và em không bận tâm về nó nữa. Nói xong Khanh ra về, cô ngoảnh lại nhìn Lâm thêm lần nữa: - Sinh nhật vui vẻ. Chúc anh đi
Nhưng nó bay qua bay lại trong các khóm hoa không biết đã bao nhiêu lần rồi, lại không thấy có một bông hoa nào nở nụ cười với nó. Nó rất lấy làm khó hiểu, tìm đến hỏi ong mật rốt cuộc là nguyên nhân tại vì sao. 9 mẩu chuyện ngắn gọn chứa đầy ý nghĩa cuộc sống - Hình minh họa
Site De Rencontre Entre Ado Gratuit.
[Lời] Hoa tàn, cánh hoa rụng rơi giữa đời Chẳng còn nhìn nhau thoáng chốc Vậy thôi mình đành xa nhau Nắng nhạt, nắng phai hàng mi u buồn Từng giọt sầu dâng ký ức Sao đành phải quên đi?[Điệp khúc] Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé? Bây giờ còn giữ lời hứa xưa kia vẫn đây Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé? Bây giờ hoa tuôn từng dòng nước mắt Chuyện đời người đâu nào ai biết trước? Chia ly bây giờ chẳng thể tìm thấy nhau Mình gặp nhau khi mùa hoa nở nhé? Xin đừng, đừng nói chia ly[Lời] Hoa tàn, cánh hoa rụng rơi giữa đời Chẳng còn nhìn nhau thoáng chốc Vậy thôi mình đành xa nhau Nắng nhạt, nắng phai hàng mi u buồn Từng giọt sầu dâng ký ức Sao đành phải quên đi?[Điệp khúc] Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé? Bây giờ còn giữ lời hứa xưa kia vẫn đây Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé? Bây giờ hoa tuôn từng dòng nước mắt Chuyện đời người đâu nào ai biết trước? Chia ly bây giờ chẳng thể tìm thấy nhau Mình gặp nhau khi mùa hoa nở nhé? Xin đừng, đừng nói chia ly[Điệp khúc] Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé? Bây giờ còn giữ lời hứa xưa kia vẫn đây Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé? Bây giờ hoa tuôn từng dòng nước mắt Chuyện đời người đâu nào ai biết trước? Chia ly bây giờ chẳng thể tìm thấy nhau Mình gặp nhau khi mùa hoa nở nhé? Xin đừng, đừng nói chia ly[Đoạn kết] Mình gặp nhau khi mùa hoa nở nhé? Xin đừng Đừng nói chia ly
Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn Trạng thái Còn TiếpSố chương 48Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Nhan đề truyện như tiếng gọi đến thổn thức lòng người, là tiếng gọi của tình yêu của nỗi nhớ nhung của cả một tấm lòng. Trong tình yêu, đây chính là lời thủ thỉ chân thành, là xuất phát tự trong trái tim, tận trong tâm thức sâu thẳm. Vốn không biết sẽ đi đến đâu, không biết thế nào, nhưng xin hãy cứ tin khiến bạn đọc phải day dứt không yên với những câu hỏi; Bạn đã từng nhìn thấy hoa lê chưa? Một rừng, một biển hoa lê, tuôn rơi như tuyết bay, vẻ đẹp cực hạn như vậy, đời này kiếp này Tứ Nguyệt chỉ từng nhìn thấy một lần, năm ấy cô tám tuổi. Tứ Nguyệt không biết, thiếu niên dịu dàng cô tình cờ gặp gỡ dưới tàng cây lê kia chính là người con trai thứ hai Mạc Vân Hà của nhà họ Mạc, anh trai cùng cha khác mẹ của cô. Vận mệnh xoay vần, sáu năm sau người mẹ chịu nhục tự sát, Tứ Nguyệt lẻn vào nhà họ Mạc, dùng một ngọn nến châm lên hỏa hoạn, nhà họ Mạc bỗng chốc thành phế tích, gây ra thảm kịch ngất trời, mà trong số người chết còn có Mạc Vân Hà… Mấy năm sau, Tứ Nguyệt nhận được một món quà sinh nhật đặc biệt, chính là một ngọn nến, trên tấm thiệp viết cô có còn nhớ trận hỏa hoạn kia không?
We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Ngoảnh Lại Thấy Hoa Nở by GTA Publication date 2022-07-01 041516 Topics Love Story Audio Digitizing sponsor info Language vi Addeddate 2022-06-30 211531 Descriptions Enjoy Story Audio Collection 29402 from GTA, converted by Google Translate API. Identifier gtaaudio_29402 plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 72 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 36 files VBR MP3 Uplevel BACK 282883772-edit-quyen-4-mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi_1235973294-edit-quyen-4-mau-xuyen-nghich-t download anh-den-cung download bo-tong-tai-cua-be-de-th download bo-tong-tai-cua-be-de-th download chang-re-vo-dung-la-tien download download co-ao-xanh download con-rieng-chi-muon-hoc download hoa-ra-anh-la-chang-trai download hon-trom-55-lan download mat-sung-sau-cuoi-lao-cong-that-cao download ninh-thu-ngan-thi-kieu- download phan-1-det-ngan-ha-cho-em-21 download phan-1-det-ngan-ha-cho-em-2 download phan-2-bao-dong-phia-truoc-co-nang-luong download phan-kieu-la-con-nhi download ph download phong-than-chau download quyen-ru-ong-chu-tuoi download ta-co-the-phuc-che-thien- download ta-that-khong-nghi-cung-hac-nguyet-quang-n download thanh-lien-chi-d download thap-nien-60-xuyen-thanh-me-ke-go download the-tu-h download download tong-giam-doc-truy-the-bi-tu-choi-99 download tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi download tong-tai-cao-lanh-sung-vo-len- download tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan-35 download van-co-than download 1, vuong-phi-ngay-ngay-doi-huu-phu-91 download xuyen-khong-cha-con-toi- download xuyen-nhanh-ngay-ngay-ngan-ngo-vi-sac-dep-t download xuyen-nhanh-ta-l download xuyen-thanh-nu-phu-trong-truyen-tr download yeu-tham download download 40 Files download 40 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Góc Truyện Audio Non-English Audio Uploaded by gta2021 on June 30, 2022 SIMILAR ITEMS based on metadata Terms of Service last updated 12/31/2014
Chương 25 Ký ức kinh hoàng- Tứ Nguyệt 4 Tôi mở to mắt nhìn theo hướng con bé chỉ, chỉ thấy bên đường đối diện cách không xa có dừng một chiếc xe thể thao màu xám, chiếc xe thuôn lượn u ám trong ánh đèn đường, tự nhiên lộ ra khí thế áp đảo. Cửa kính xe hạ xuống, không nhìn thấy người, chỉ nhìn thấy một cánh tay vắt trên cửa. Trời nóng như thế mà lại mặc áo sơ mi. Cổ tay cài cúc nhưng vẫn lộ ra chiếc đồng hồ vàng bên ngoài, hoặc có lẽ là đồng hồ kim cương, phát sáng lấp lánh dưới ánh đèn đường. Hơn nữa, giữa ngón tay anh ta đang kẹp một điếu thuốc. Khi tôi nhìn về phía anh ta, đúng lúc anh ta gạt tàn thuốc, giống như thờ ơ không để ý. Trái tim của tôi bỗng đập nhanh… Đó không phải là Dung sao? Mỗi lần ông xuống máy bay đều sẽ đến cổng trường học đón tôi, cũng đỗ xe ở bên đường đối diện như thế, hút thuốc, lẳng lặng chờ tôi xuất hiện. Nhưng tôi đã nhanh chóng nhận ra mình đang thất thần, người đó không phải Dung. Anh ta là Phí tiên sinh, bạn trai của Phương Phỉ. Trong thoáng chốc tôi cảm thấy rất mệt mỏi, tôi khoát tay nói “Chị không đi, chỉ muốn về ký túc xá nghỉ ngơi, ngày mai còn phải lên lớp.” “Nhưng em cố ý tới đây đón chị mà, chị!” “Thật sự không đi được, buổi chiều chị còn đi dạy gia sư mấy tiếng đồng hồ, mệt lắm.” “Đừng đi dạy gia sư nữa, dạy gia sư có kiếm được bao nhiêu đâu, lại còn vất vả chết được.” Bây giờ giọng điệu nói chuyện của Phương Phỉ đã không còn giống như trước kia nữa, xem ra quen biết với người bạn trai giàu có này, cả người con bé đều là hàng hiệu, chiếc khuyên trên tai chỉ sợ cũng là kim cương. Xem ra con bé rất hưởng thụ mối quan hệ yêu đương hiện giờ, tôi có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc của con bé trong bầu không khí. Như vậy cũng rất tốt, chỉ cần con bé hạnh phúc. Tôi vỗ vai con bé, “Mau đi đi, đừng để người đó đợi lâu, thời gian của người ta rất quý giá.” Phương Phỉ chu miệng, rất không bằng lòng. Tôi rất thích nhìn dáng vẻ làm nũng của con bé, giống hệt như một đứa trẻ. Tôi cười đẩy con bé, “Đi đi, chị chúc em chơi vui vẻ!” Cuối cùng không quên dặn dò con bé, “Thay chị gửi lời chào đến Phí tiên sinh.” Cuối cùng Phương Phỉ cũng lên chiếc xe thể thao một mình. Chiếc xe vòng một đường, chậm rãi đi về phía tôi. Bóng cây mờ ảo xẹt qua đỉnh xe sang trọng. Khi tiến tới gần tôi, Phương Phỉ hạ cửa kính nhăn mặt với tôi. Tôi cười vẫy tay về phía con bé. Đúng lúc Phí tiên sinh ngồi cạnh con bé quay sang, ánh sáng không đủ, dáng vẻ không rõ ràng, chỉ mơ hồ nhìn thấy đường nét tuấn tú vô cùng. Anh ta hơi thả chậm tốc độ xe, mỉm cười với tôi rất thân thiện. Tôi cũng cười với anh ta, xem như chào hỏi. Chỉ trong thời gian hai giây, cùng lắm là ba giây, xe liền mất hút trong bóng đêm phía cuối con đường. Mà tôi vẫn còn đứng ở dưới gốc cây kia không nhúc nhích. Nụ cười đó, thật đặc biệt. Kỳ nghỉ hè vừa qua đã có tin Phương Phỉ nghỉ học lập gia đình. Bởi vì toàn bộ kỳ nghỉ hè, tôi đều bôn ba khắp nơi để kiếm tiền đóng học phí cho học kỳ sau, rất ít khi về nhà, là Thầy Lý gọi điện thoại nói cho tôi biết. Ông nói ông cực lực phản đối, nhưng Trình Tuyết Như lại kiên quyết cho con gái nghỉ học lập gia đình, nói phụ nữ có làm tốt đến đâu cũng không bằng gả cho một gia đình tốt, học hành à, gả cho người ta rồi vẫn quay lại học tiếp được. Không đến hai ngày, Phỉ Nhi tới tìm tôi, hỏi ý kiến của tôi. Con bé rất do dự, muốn học xong rồi mới kết hôn, nhưng Phí tiên sinh lại có vẻ rất vội vàng muốn kết hôn ngay trong năm. Lúc ấy đang ở trong cửa hàng đồ uống lạnh tại cổng trường, chúng tôi thích thú chia nhau ăn đá bào, tôi đưa một trái anh đào trong đá bào cho Phương Phỉ, cười hỏi “Em có thích anh ta không?” Từ nhỏ, mỗi lần ăn đá bào, tôi đều lựa anh đào cho con bé. Vẻ mặt của Phương Phỉ có một loại ý vị không nói nên lời, cười cười, “Rất thích, trên người anh ấy có một loại khí chất rất đặc biệt, tao nhã chín chắn, hơn nữa chăm sóc em cũng rất chu đáo, nói thật em không tìm được một điểm xấu nào của anh ấy, dường như rất hoàn hảo.” Phương Phỉ bỏ thêm chữ “dường như” vào chữ hoàn hảo, điều này cho thấy con bé có một chút do dự với người đàn ông này, ánh mắt vụt sáng, “Nhưng mà không biết vì sao, em cảm thấy giữa chúng em như luôn có một khoảng cách, có lẽ là do thời gian ở bên nhau, chúng em rất ít khi ở cùng nhau, anh ấy rất bận, phần lớn thời gian đều không ở Thượng Hải, mười ngày nửa tháng trở về một chuyến đã là tốt lắm rồi, mà em cũng không rõ anh ấy làm việc gì, anh ấy rất ít khi nói với em về chuyện làm ăn của anh ấy.” “Nói thế, em cũng không hiểu nhiều về con người anh ta?” “Ừm, có thể nói như vậy. Nhưng anh ấy rất hiểu em, em thích gì anh ấy đều biết hết, mỗi lần gặp mặt đều tặng quà, em bảo anh ấy đừng tặng, anh ấy vẫn tặng, nói đó là cách biểu đạt tấm lòng của một người đàn ông.” “Tặng quà chính là đối tốt với em sao?” “Đương nhiên không phải, anh ấy chăm sóc em rất chu đáo. Mặc dù không ở Thượng Hải nhưng anh ấy vẫn cử người đến chỗ em, em muốn đi đâu, gọi điện thoại cho anh ấy là sẽ có người đưa đón. Em muốn cái gì, không tới hai mươi tư giờ đã có người đưa tới chỗ em. Hơn nữa trong nhà có chuyện anh ấy đều sắp xếp thỏa đáng, không cần em phải nói gì. Có một lần cống thoát nước trong nhà vệ sinh bị hỏng, sau khi biết anh ấy lập tức đưa người tới sửa chữa, em cũng không hiểu anh ấy biết chuyện từ đâu, nhưng lúc nào cũng có thể khiến cho cả nhà ngạc nhiên bất ngờ…” Tôi chẳng thể nói gì, người đàn ông như vậy, giống như không lôi ra được chút khuyết điểm nào. Nhưng đây là tình yêu sao? Tôi không dám gật bừa. Có lẽ Phương Phỉ cũng nhận ra cái vấn đề trung gian này, hoặc là nói, con bé chẳng hề nắm chắc hoàn toàn được người đàn ông này, bởi vì còn bé còn chưa hiểu rõ về anh ta, mà anh ta thì lại hiểu rõ con bé như trong lòng bàn tay, ngay nhà vệ sinh bị hỏng mà cũng có thể tìm hiểu được. Tôi không biết Phương Phỉ nghĩ như thế nào, nếu đó là tôi, người đàn ông như vậy sẽ khiến cho tôi sợ hãi. “Chị, chị bảo em nên làm gì bây giờ?” Phỉ Nhi rầu rĩ, dáng vẻ không biết phải làm gì. Tôi thở dài, nói “Vậy em đừng nghỉ học vội, tìm hiểu thêm một thời gian nữa đi. Hai người có thể đính hôn trước, chờ em tốt nghiệp, hiểu anh ta thêm một chút rồi mới kết hôn. Nếu anh ta thật sự để ý em, chắc không ngại chờ thêm một năm chứ, sang năm em sẽ tốt nghiệp rồi mà.” Phỉ Nhi giật mình, giống như đã giải quyết được điểm mấu chốt, nhảy dựng lên ôm lấy tôi, “Chị, chị thật là thông minh! Sao em lại không nghĩ ra nhỉ, đây đúng là một ý kiến hay, em sẽ nói chuyện này với anh ấy!” Đưa Phương Phỉ trở về, tôi tới thư viện tìm tài liệu tham khảo. Nhưng mà rất khó tập trung được tinh thần, cảm giác chơi vơi trong lòng bủa vây lấy tôi. Mới có mấy năm, Phương Phỉ đã sắp lập gia đình, là do con bé trưởng thành quá nhanh, hay là do tôi quá chậm chạp? Cô bé Phương Phi ăn canh thích liếm thìa, ngủ thích đạp chăn, khi tức giận thích quyệt miệng, khi vui vẻ thích cười to, lộ ra hai cái răng nanh nhọn, cô bé thật sự sắp kết hôn rồi… Ba tháng sau. Rốt cuộc tôi cũng được gặp vị hôn phu của Phương Phỉ. Cuối cùng Phí tiên sinh cũng đồng ý đính hôn trước, đợi Phương Phỉ hoàn thành sự nghiệp học tập xong mới chính thức kết hôn. Lễ đính hôn được tố chức tại khách sạn Cẩm Giang, tuy chỉ là đính hôn nhưng vẫn phô trương không nhỏ, mời công ty chuyên biệt về hôn lễ đến chuẩn bị. Trước lễ đính hôn, Phí tiên sinh chính thức đến nhà thầy Lý cầu hôn theo nghi thức, sính lễ chính là một ngôi nhà cao cấp hai trăm mét vuông. Trình Tuyết Như đi đường cũng lâng lâng. Tôi nghĩ Phương Phỉ đưa ra quyết định như thế là không sai, có thể nhận ra Phí tiên sinh rất coi trọng Phương Phỉ, thế là đủ rồi. Nhưng mà không biết vì sao, tôi luôn có một cảm giác bất an mơ hồ, mà rốt cuộc vì sao bất an thì lại không thể nói rõ được. Sau đó tôi lại nghĩ, có thể là vì tuổi của Phương Phỉ còn nhỏ, bước được nửa nước ra trường đã kết hôn, mà con bé lại giống như còn chưa quậy đủ, vẫn rất ham chơi, hệt một đứa trẻ vẫn chưa lớn, con bé có thể chịu được khuôn khổ của cuộc sống hôn nhân không? Sự lo lắng này càng tăng thêm sau một lần tôi tình cờ nói chuyện về Phương Phỉ với Diêu Văn Tịch, sau này tôi đoán có thể là Diêu Văn Tịch cố ý nhắc nhở tôi, cậu ấy biết tôi luôn cưng chiều Phương Phỉ, sợ tôi không chấp nhận được. Sự tình là thế này, vào một buổi sáng tôi thức dậy, vừa rửa mặt xong đã thấy Diêu Văn Tịch làm loạn trong nhà vệ sinh, đầu giờ tối qua cậu ấy có đi tham dự sinh nhật của một vị đàn anh, hình như là ở quán bar, cả đêm không về. Tôi không khỏi nhíu mày, nói sao con gái lại có thể ở trong quán bar cả đêm, điều này rất không hay, trong quán bar loại người nào cũng có, ngộ nhỡ xảy ra chuyện thì phải làm sao đây. Lúc ấy Diêu Văn Tịch không nói gì, nhìn như chẳng còn sức để nói chuyện với tôi, sau khi nôn xong, rửa mặt rồi lắc lắc đầu đi ngủ, ngủ đến tận giữa trưa cũng chưa tỉnh. Ngày thường tôi thân với Diêu Văn Tịch nhất, hơi lo lắng cho cậu ấy, sợ cậu ấy đói bụng nên mang cơm về phòng ngủ, gọi cậu ấy dậy, bảo cậu ấy ăn cơm. Có vẻ như Diêu Văn Tịch cực kì đói bụng, hùng hổ ăn cơm, lúc ấy trong phòng chỉ có hai chúng tôi, tuy rằng ngoài miệng Diêu Văn Tịch không nói gì, nhưng vẫn biết ơn tôi mang cơm về cho cậu ấy, thường ngày cậu ấy là người hay lớn miệng, nhưng tôi biết cậu ấy rất tốt, trượng nghĩa, không kiểu cách. Cơm nước xong cậu ấy vừa lau miệng vừa như vô tình hỏi tôi “Dạo này sao không thấy Phương Phỉ đến nhỉ, trước kia một tuần con bé đó phải đến những hai lần.” “À, con bé sắp đính hôn, có lẽ dạo này bận.” Tôi nói thật. Diêu Văn Tịch trừng tròn mắt, “Đính hôn? Cậu nói là Phương Phỉ sắp đính hôn?” “Đúng vậy, có vấn đề gì sao?” Diêu Văn Tịch nhìn tôi không nói câu nào, sau một lúc đột nhiên hỏi “Cậu cảm thấy cậu có hiểu Phương Phỉ không?” Tôi kinh ngạc nhìn cậu ấy, không rõ lời này có ý gì. “Cái này, nói thế nào nhỉ,” Diêu Văn Tịch gãi mái tóc ngắn rối bù, thậm chí còn không tự nhiên hơn cả tôi, lẩm bẩm, “Tối qua mình thấy Phương Phỉ trong quán bar… Không phải một mình con bé, còn có một người đàn ông nữa… Vừa vặn trong nhóm mình có một chị biết người đàn ông kia, tên A Côn, nói anh ta chuyên hoạt động trong quán bar, chính là, chính là… Cậu có hiểu ý mình không?” Nhìn thấy vẻ mặt chẳng hiểu gì của tôi, cậu ấy phát cáu, trực tiếp hét lên, “Trời ạ, chính là loại chuyên đi ăn bám đấy, cái này đã hiểu chưa? Ngốc, cậu đúng là đồ ngốc…”
ngoảnh lại thấy hoa nở